冬 dōng 山 shān 即 jí 事 shì - - 王 wáng 夫 fū 之 zhī
墙 qiáng 阴 yīn 小 xiǎo 步 bù 试 shì 欹 yī 危 wēi , , 未 wèi 厌 yàn 晴 qíng 风 fēng 袅 niǎo 鬓 bìn 丝 sī 。 。
槠 zhū 实 shí 乍 zhà 惊 jīng 飞 fēi 鸟 niǎo 过 guò , , 苔 tái 阴 yīn 渐 jiàn 放 fàng 素 sù 光 guāng 移 yí 。 。
绀 gàn 珠 zhū 千 qiān 颗 kē 垂 chuí 藤 téng 子 zǐ , , 丹 dān 叶 yè 孤 gū 飘 piāo 绕 rào 故 gù 枝 zhī 。 。
寂 jì 历 lì 经 jīng 过 guò 聊 liáo 缓 huǎn 颊 jiá , , 重 chóng 来 lái 千 qiān 载 zǎi 更 gèng 伊 yī 谁 shuí 。 。
冬山即事。明代。王夫之。墙阴小步试欹危,未厌晴风袅鬓丝。 槠实乍惊飞鸟过,苔阴渐放素光移。 绀珠千颗垂藤子,丹叶孤飘绕故枝。 寂历经过聊缓颊,重来千载更伊谁。