秋 qiū 九 jiǔ 咏 yǒng - - 王 wáng 邦 bāng 畿 jī
挹 yì 彼 bǐ 寒 hán 泉 quán 感 gǎn 素 sù 心 xīn , , 此 cǐ 时 shí 人 rén 事 shì 有 yǒu 升 shēng 沉 chén 。 。
后 hòu 园 yuán 寂 jì 寞 mò 金 jīn 瓶 píng 冷 lěng , , 废 fèi 宅 zhái 荒 huāng 凉 liáng 野 yě 草 cǎo 深 shēn 。 。
词 cí 客 kè 正 zhèng 苏 sū 消 xiāo 渴 kě 病 bìng , , 幽 yōu 人 rén 时 shí 倚 yǐ 槁 gǎo 梧 wú 吟 yín 。 。
罗 luó 浮 fú 剩 shèng 有 yǒu 求 qiú 仙 xiān 处 chù , , 明 míng 月 yuè 苍 cāng 烟 yān 不 bù 可 kě 寻 xún 。 。
秋九咏。明代。王邦畿。挹彼寒泉感素心,此时人事有升沉。 后园寂寞金瓶冷,废宅荒凉野草深。 词客正苏消渴病,幽人时倚槁梧吟。 罗浮剩有求仙处,明月苍烟不可寻。