题 tí 竹 zhú 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr 风 fēng 摇 yáo 青 qīng 玉 yù 枝 zhī - - 王 wáng 汝 rǔ 玉 yù
湘 xiāng 皋 gāo 春 chūn 尽 jǐn 玉 yù 青 qīng 青 qīng , , 曾 céng 值 zhí 西 xī 风 fēng 过 guò 洞 dòng 庭 tíng 。 。
碎 suì 佩 pèi 丛 cóng 铃 líng 满 mǎn 烟 yān 雨 yǔ , , 夜 yè 深 shēn 楚 chǔ 客 kè 不 bù 胜 shèng 听 tīng 。 。
题竹四首 其二 风摇青玉枝。明代。王汝玉。湘皋春尽玉青青,曾值西风过洞庭。 碎佩丛铃满烟雨,夜深楚客不胜听。