敬 jìng 和 hé 芦 lú 花 huā 韵 yùn - - 程 chéng 通 tōng
渔 yú 村 cūn 近 jìn 远 yuǎn 鹤 hè 汀 tīng 傍 bàng , , 一 yī 阵 zhèn 风 fēng 来 lái 一 yī 阵 zhèn 狂 kuáng 。 。
苍 cāng 雪 xuě 卷 juǎn 晴 qíng 江 jiāng 月 yuè 冷 lěng , , 白 bái 云 yún 收 shōu 影 yǐng 水 shuǐ 天 tiān 长 cháng 。 。
海 hǎi 鸥 ōu 冲 chōng 落 luò 头 tóu 先 xiān 白 bái , , 塞 sāi 雁 yàn 衔 xián 来 lái 喙 huì 亦 yì 香 xiāng 。 。
钓 diào 叟 sǒu 夜 yè 深 shēn 迷 mí 却 què 路 lù , , 归 guī 舟 zhōu 带 dài 得 dé 半 bàn 帆 fān 霜 shuāng 。 。
敬和芦花韵。明代。程通。渔村近远鹤汀傍,一阵风来一阵狂。 苍雪卷晴江月冷,白云收影水天长。 海鸥冲落头先白,塞雁衔来喙亦香。 钓叟夜深迷却路,归舟带得半帆霜。