醒 xǐng 心 xīn 亭 tíng - - 段 duàn 成 chéng 己 jǐ
窗 chuāng 前 qián 流 liú 水 shuǐ 玉 yù 泠 líng 泠 líng , , 窗 chuāng 下 xià 高 gāo 人 rén 酒 jiǔ 半 bàn 醒 xǐng 。 。
唤 huàn 省 shěng 邯 hán 郸 dān 枕 zhěn 中 zhōng 梦 mèng , , 如 rú 看 kàn 王 wáng 湛 zhàn 案 àn 头 tóu 经 jīng 。 。
翛 xiāo 然 rán 自 zì 得 dé 天 tiān 游 yóu 趣 qù , , 恍 huǎng 若 ruò 那 nǎ 知 zhī 地 dì 境 jìng 灵 líng 。 。
说 shuō 似 shì 功 gōng 名 míng 场 chǎng 上 shàng 客 kè , , 倦 juàn 游 yóu 时 shí 节 jié 一 yī 来 lái 听 tīng 。 。
醒心亭。元代。段成己。窗前流水玉泠泠,窗下高人酒半醒。 唤省邯郸枕中梦,如看王湛案头经。 翛然自得天游趣,恍若那知地境灵。 说似功名场上客,倦游时节一来听。