题 tí 丁 dīng 野 yě 夫 fū 画 huà - - 平 píng 显 xiǎn
胡 hú 丁 dīng 已 yǐ 没 méi 四 sì 十 shí 载 zài , , 化 huà 鹤 hè 归 guī 来 lái 知 zhī 是 shì 非 fēi 。 。
郭 guō 外 wài 梅 méi 村 cūn 更 gèng 地 dì 主 zhǔ , , 笔 bǐ 端 duān 松 sōng 石 shí 见 jiàn 天 tiān 机 jī 。 。
一 yī 时 shí 好 hǎo 手 shǒu 不 bù 可 kě 遇 yù , , 千 qiān 古 gǔ 赏 shǎng 音 yīn 如 rú 此 cǐ 稀 xī 。 。
长 zhǎng 忆 yì 西 xī 湖 hú 旧 jiù 游 yóu 处 chù , , 画 huà 船 chuán 清 qīng 雨 yǔ 白 bái 鸥 ōu 飞 fēi 。 。
题丁野夫画。明代。平显。胡丁已没四十载,化鹤归来知是非。 郭外梅村更地主,笔端松石见天机。 一时好手不可遇,千古赏音如此稀。 长忆西湖旧游处,画船清雨白鸥飞。