落 luò 花 huā 诗 shī 后 hòu 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 申 shēn 时 shí 行 xíng
良 liáng 时 shí 美 měi 景 jǐng 斗 dòu 妖 yāo 娆 ráo , , 才 cái 到 dào 春 chūn 深 shēn 已 yǐ 暗 àn 飘 piāo 。 。
自 zì 与 yǔ 烟 yān 云 yún 同 tóng 聚 jù 散 sàn , , 非 fēi 关 guān 风 fēng 雨 yǔ 独 dú 漂 piāo 摇 yáo 。 。
湘 xiāng 妃 fēi 泪 lèi 尽 jǐn 留 liú 斑 bān 竹 zhú , , 嬴 yíng 女 nǚ 台 tái 空 kōng 咽 yàn 紫 zǐ 箫 xiāo 。 。
谩 mán 道 dào 上 shàng 林 lín 工 gōng 剪 jiǎn 彩 cǎi , , 人 rén 间 jiān 生 shēng 意 yì 总 zǒng 萧 xiāo 条 tiáo 。 。
落花诗后二十首 其四。明代。申时行。良时美景斗妖娆,才到春深已暗飘。 自与烟云同聚散,非关风雨独漂摇。 湘妃泪尽留斑竹,嬴女台空咽紫箫。 谩道上林工剪彩,人间生意总萧条。