又 yòu 次 cì 陈 chén 冷 lěng 庵 ān 见 jiàn 寄 jì 韵 yùn 送 sòng 其 qí 东 dōng 归 guī - - 祁 qí 顺 shùn
远 yuǎn 道 dào 逢 féng 人 rén 只 zhǐ 寄 jì 梅 méi , , 相 xiāng 思 sī 心 xīn 切 qiè 恐 kǒng 成 chéng 灰 huī 。 。
歌 gē 馀 yú 白 bái 雪 xuě 高 gāo 难 nán 和 hé , , 望 wàng 断 duàn 浮 fú 云 yún 暗 àn 不 bù 开 kāi 。 。
千 qiān 古 gǔ 是 shì 非 fēi 何 hé 日 rì 定 dìng , , 一 yī 生 shēng 荣 róng 辱 rǔ 自 zì 天 tiān 来 lái 。 。
忘 wàng 愁 chóu 且 qiě 醉 zuì 春 chūn 江 jiāng 酒 jiǔ , , 更 gèng 叠 dié 糟 zāo 丘 qiū 百 bǎi 仞 rèn 台 tái 。 。
又次陈冷庵见寄韵送其东归。明代。祁顺。远道逢人只寄梅,相思心切恐成灰。 歌馀白雪高难和,望断浮云暗不开。 千古是非何日定,一生荣辱自天来。 忘愁且醉春江酒,更叠糟丘百仞台。