蝉 chán 琴 qín - - 朱 zhū 之 zhī 蕃 fān
浓 nóng 云 yún 远 yuǎn 水 shuǐ 接 jiē 檐 yán 栊 lóng , , 一 yī 枕 zhěn 南 nán 薰 xūn 两 liǎng 腋 yè 风 fēng 。 。
欲 yù 鼓 gǔ 更 gèng 停 tíng 传 chuán 绝 jué 调 diào , , 无 wú 弦 xián 有 yǒu 韵 yùn 别 bié 枯 kū 桐 tóng 。 。
不 bù 堪 kān 嵇 jī 散 sàn 聊 liáo 为 wèi 适 shì , , 谁 shuí 谓 wèi 钟 zhōng 期 qī 遇 yù 已 yǐ 空 kōng 。 。
寄 jì 语 yǔ 螳 táng 螂 láng 休 xiū 奋 fèn 臂 bì , , 吾 wú 方 fāng 游 yóu 目 mù 送 sòng 归 guī 鸿 hóng 。 。
蝉琴。明代。朱之蕃。浓云远水接檐栊,一枕南薰两腋风。 欲鼓更停传绝调,无弦有韵别枯桐。 不堪嵇散聊为适,谁谓钟期遇已空。 寄语螳螂休奋臂,吾方游目送归鸿。