螳 táng 螂 láng - - 朱 zhū 之 zhī 蕃 fān
昂 áng 头 tóu 双 shuāng 眼 yǎn 映 yìng 林 lín 明 míng , , 会 huì 出 chū 当 dāng 车 chē 奋 fèn 臂 bì 行 xíng 。 。
利 lì 口 kǒu 信 xìn 难 nán 防 fáng 雀 què 啄 zhuó , , 狂 kuáng 鸣 míng 端 duān 是 shì 恼 nǎo 蝉 chán 声 shēng 。 。
蓬 péng 蒿 hāo 满 mǎn 径 jìng 堪 kān 孳 zī 息 xī , , 榆 yú 柳 liǔ 成 chéng 阴 yīn 寄 jì 化 huà 生 shēng 。 。
静 jìng 默 mò 非 fēi 关 guān 能 néng 养 yǎng 勇 yǒng , , 慕 mù 膻 shān 羞 xiū 与 yǔ 蚁 yǐ 争 zhēng 衡 héng 。 。
螳螂。明代。朱之蕃。昂头双眼映林明,会出当车奋臂行。 利口信难防雀啄,狂鸣端是恼蝉声。 蓬蒿满径堪孳息,榆柳成阴寄化生。 静默非关能养勇,慕膻羞与蚁争衡。