予 yǔ 宿 sù 石 shí 门 mén 清 qīng 不 bù 能 néng 寐 mèi 其 qí 所 suǒ 闻 wén 者 zhě 野 yě 雉 zhì 之 zhī 鸣 míng 涧 jiàn 水 shuǐ 之 zhī 声 shēng 而 ér 已 yǐ 因 yīn 成 chéng 一 yī 绝 jué - - 朱 zhū 诚 chéng 泳 yǒng
空 kōng 翠 cuì 侵 qīn 人 rén 睡 shuì 不 bù 成 chéng , , 夜 yè 深 shēn 惟 wéi 有 yǒu 野 yě 鸡 jī 鸣 míng 。 。
翻 fān 怜 lián 车 chē 马 mǎ 明 míng 朝 cháo 发 fā , , 坐 zuò 听 tīng 潺 chán 潺 chán 涧 jiàn 水 shuǐ 声 shēng 。 。
予宿石门清不能寐其所闻者野雉之鸣涧水之声而已因成一绝。明代。朱诚泳。空翠侵人睡不成,夜深惟有野鸡鸣。 翻怜车马明朝发,坐听潺潺涧水声。