与 yǔ 丘 qiū 止 zhǐ 山 shān 登 dēng 高 gāo 明 míng 亭 tíng - - 佘 shé 世 shì 亨 hēng
群 qún 阴 yīn 渐 jiàn 以 yǐ 尽 jǐn , , 微 wēi 阳 yáng 入 rù 短 duǎn 楹 yíng 。 。
岸 àn 帻 zé 观 guān 云 yún 物 wù , , 悠 yōu 然 rán 同 tóng 丘 qiū 生 shēng 。 。
所 suǒ 志 zhì 岂 qǐ 凡 fán 近 jìn , , 谁 shuí 甘 gān 绊 bàn 浮 fú 名 míng 。 。
睥 pì 睨 nì 寰 huán 宇 yǔ 中 zhōng , , 沧 cāng 浪 láng 濯 zhuó 吾 wú 缨 yīng 。 。
仰 yǎng 天 tiān 诵 sòng 九 jiǔ 歌 gē , , 答 dá 尔 ěr 万 wàn 里 lǐ 声 shēng 。 。
与丘止山登高明亭。明代。佘世亨。群阴渐以尽,微阳入短楹。 岸帻观云物,悠然同丘生。 所志岂凡近,谁甘绊浮名。 睥睨寰宇中,沧浪濯吾缨。 仰天诵九歌,答尔万里声。