登 dēng 东 dōng 坑 kēng 稍 shāo 箕 jī 窠 kē 最 zuì 高 gāo 峰 fēng - - 吴 wú 与 yǔ 弼 bì
寒 hán 窗 chuāng 倦 juàn 局 jú 促 cù , , 兹 zī 晨 chén 脱 tuō 樊 fán 笼 lóng 。 。
远 yuǎn 随 suí 伐 fá 木 mù 伴 bàn , , 旸 yáng 谷 gǔ 舒 shū 孤 gū 踪 zōng 。 。
奇 qí 峰 fēng 发 fā 高 gāo 兴 xìng , , 迤 yǐ 逦 lǐ 缘 yuán 霜 shuāng 丛 cóng 。 。
沃 wò 咽 yàn 有 yǒu 山 shān 果 guǒ , , 爽 shuǎng 袂 mèi 来 lái 天 tiān 风 fēng 。 。
是 shì 时 shí 雨 yǔ 初 chū 霁 jì , , 心 xīn 赏 shǎng 超 chāo 鸿 hóng 蒙 méng 。 。
登东坑稍箕窠最高峰。明代。吴与弼。寒窗倦局促,兹晨脱樊笼。 远随伐木伴,旸谷舒孤踪。 奇峰发高兴,迤逦缘霜丛。 沃咽有山果,爽袂来天风。 是时雨初霁,心赏超鸿蒙。