春 chūn 辞 cí 二 èr 首 shǒu - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
南 nán 浦 pǔ 谁 shuí 家 jiā 荐 jiàn 绿 lǜ 蘋 píng , , 野 yě 棠 táng 又 yòu 发 fā 楚 chǔ 山 shān 春 chūn 。 。
满 mǎn 城 chéng 芳 fāng 草 cǎo 烟 yān 和 hé 雨 yǔ , , 江 jiāng 燕 yàn 飞 fēi 来 lái 似 shì 识 shí 人 rén 。 。
春辞二首。明代。宋登春。南浦谁家荐绿蘋,野棠又发楚山春。 满城芳草烟和雨,江燕飞来似识人。