秋 qiū 夜 yè 独 dú 坐 zuò 咏 yǒng 怀 huái - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
露 lù 洒 sǎ 青 qīng 梧 wú 湿 shī , , 天 tiān 寒 hán 鸿 hóng 雁 yàn 鸣 míng 。 。
星 xīng 云 yún 摇 yáo 海 hǎi 戌 xū , , 砧 zhēn 杵 chǔ 动 dòng 山 shān 城 chéng 。 。
久 jiǔ 客 kè 三 sān 秋 qiū 梦 mèng , , 怀 huái 人 rén 独 dú 夜 yè 情 qíng 。 。
故 gù 乡 xiāng 渺 miǎo 何 hé 许 xǔ , , 华 huá 发 fà 岁 suì 残 cán 生 shēng 。 。
秋夜独坐咏怀。明代。宋登春。露洒青梧湿,天寒鸿雁鸣。 星云摇海戌,砧杵动山城。 久客三秋梦,怀人独夜情。 故乡渺何许,华发岁残生。