和 hé 白 bái 岩 yán 再 zài 叠 dié 前 qián 韵 yùn - - 吴 wú 俨 yǎn
山 shān 城 chéng 面 miàn 面 miàn 俯 fǔ 长 zhǎng 溪 xī , , 万 wàn 古 gǔ 溪 xī 流 liú 不 bù 向 xiàng 西 xī 。 。
莺 yīng 逐 zhú 春 chūn 风 fēng 林 lín 外 wài 啭 zhuàn , , 雁 yàn 归 guī 寒 hán 渚 zhǔ 雪 xuě 中 zhōng 迷 mí 。 。
雨 yǔ 晴 qíng 石 shí 上 shàng 泉 quán 声 shēng 细 xì , , 日 rì 落 luò 岩 yán 前 qián 树 shù 影 yǐng 低 dī 。 。
老 lǎo 圃 pǔ 不 bù 须 xū 长 zhǎng 抱 bào 瓮 wèng , , 只 zhǐ 今 jīn 新 xīn 水 shuǐ 已 yǐ 成 chéng 畦 qí 。 。
和白岩再叠前韵。明代。吴俨。山城面面俯长溪,万古溪流不向西。 莺逐春风林外啭,雁归寒渚雪中迷。 雨晴石上泉声细,日落岩前树影低。 老圃不须长抱瓮,只今新水已成畦。