厓 yá 门 mén 吊 diào 古 gǔ - - 岑 cén 徵 zhēng
慈 cí 元 yuán 宫 gōng 殿 diàn 长 zhǎng 蘼 mí 芜 wú , , 松 sōng 柏 bǎi 荒 huāng 凉 liáng 夕 xī 照 zhào 孤 gū 。 。
云 yún 气 qì 有 yǒu 时 shí 通 tōng 葛 gé 岭 lǐng , , 海 hǎi 潮 cháo 无 wú 路 lù 接 jiē 西 xī 湖 hú 。 。
风 fēng 回 huí 怒 nù 浪 làng 龙 lóng 孙 sūn 泣 qì , , 月 yuè 暗 àn 长 cháng 林 lín 帝 dì 子 zi 呼 hū 。 。
十 shí 载 zài 艰 jiān 危 wēi 羁 jī 旅 lǚ 客 kè , , 断 duàn 肠 cháng 何 hé 处 chǔ 哭 kū 穷 qióng 途 tú 。 。
厓门吊古。明代。岑徵。慈元宫殿长蘼芜,松柏荒凉夕照孤。 云气有时通葛岭,海潮无路接西湖。 风回怒浪龙孙泣,月暗长林帝子呼。 十载艰危羁旅客,断肠何处哭穷途。