和 hé 常 cháng 山 shān 爱 ài 玉 yù 诗 shī 二 èr 首 shǒu - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
驿 yì 路 lù 风 fēng 吹 chuī 堕 duò 马 mǎ 妆 zhuāng , , 陇 lǒng 西 xī 流 liú 水 shuǐ 去 qù 茫 máng 茫 máng 。 。
枝 zhī 头 tóu 鹦 yīng 鹉 wǔ 休 xiū 相 xiāng 问 wèn , , 梦 mèng 断 duàn 春 chūn 归 guī 落 luò 野 yě 棠 táng 。 。
和常山爱玉诗二首。明代。何巩道。驿路风吹堕马妆,陇西流水去茫茫。 枝头鹦鹉休相问,梦断春归落野棠。