送 sòng 查 chá 韬 tāo 荒 huāng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
越 yuè 客 kè 思 sī 归 guī 欲 yù 暮 mù 天 tiān , , 离 lí 情 qíng 飞 fēi 起 qǐ 入 rù 蛮 mán 弦 xián 。 。
路 lù 长 cháng 风 fēng 雪 xuě 空 kōng 相 xiāng 忆 yì , , 世 shì 难 nán 文 wén 章 zhāng 未 wèi 可 kě 传 chuán 。 。
红 hóng 蓼 liǎo 落 luò 花 huā 初 chū 宿 sù 雁 yàn , , 绿 lǜ 杨 yáng 凋 diāo 叶 yè 忽 hū 辞 cí 蝉 chán 。 。
平 píng 生 shēng 最 zuì 喜 xǐ 临 lín 江 jiāng 水 shuǐ , , 一 yí 到 dào 分 fēn 流 liú 便 biàn 黯 àn 然 rán 。 。
送查韬荒。明代。何巩道。越客思归欲暮天,离情飞起入蛮弦。 路长风雪空相忆,世难文章未可传。 红蓼落花初宿雁,绿杨凋叶忽辞蝉。 平生最喜临江水,一到分流便黯然。