夜 yè 泊 pō 昌 chāng 邑 yì 逢 féng 程 chéng 照 zhào 磨 mó - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
两 liǎng 年 nián 不 bú 见 jiàn 程 chéng 广 guǎng 陵 líng , , 一 yī 见 jiàn 照 zhào 人 rén 眉 méi 宇 yǔ 青 qīng 。 。
念 niàn 乱 luàn 每 měi 嗟 jiē 鱼 yú 雁 yàn 隔 gé , , 谈 tán 诗 shī 还 hái 喜 xǐ 蛟 jiāo 龙 lóng 听 tīng 。 。
白 bái 门 mén 酒 jiǔ 好 hǎo 不 bù 易 yì 得 dé , , 昌 chāng 邑 yì 山 shān 多 duō 曾 céng 屡 lǚ 经 jīng 。 。
夜 yè 分 fēn 舟 zhōu 子 zǐ 忽 hū 长 zhǎng 往 wǎng , , 令 lìng 我 wǒ 相 xiāng 忆 yì 愁 chóu 复 fù 醒 xǐng 。 。
夜泊昌邑逢程照磨。明代。汪广洋。两年不见程广陵,一见照人眉宇青。 念乱每嗟鱼雁隔,谈诗还喜蛟龙听。 白门酒好不易得,昌邑山多曾屡经。 夜分舟子忽长往,令我相忆愁复醒。