听 tīng 松 sōng 楼 lóu - - 贝 bèi 琼 qióng
忽 hū 从 cóng 何 hé 处 chǔ 闻 wén 萧 xiāo 瑟 sè , , 楼 lóu 外 wài 长 cháng 松 sōng 一 yī 万 wàn 栽 zāi 。 。
隔 gé 屋 wū 啸 xiào 歌 gē 声 shēng 自 zì 和 hé , , 满 mǎn 山 shān 风 fēng 雨 yǔ 梦 mèng 初 chū 回 huí 。 。
华 huá 阳 yáng 真 zhēn 逸 yì 元 yuán 同 tóng 趣 qù , , 太 tài 白 bái 仙 xiān 人 rén 信 xìn 有 yǒu 才 cái 。 。
贵 guì 客 kè 焉 yān 能 néng 辨 biàn 天 tiān 籁 lài , , 哀 āi 丝 sī 豪 háo 竹 zhú 送 sòng 莲 lián 杯 bēi 。 。
听松楼。明代。贝琼。忽从何处闻萧瑟,楼外长松一万栽。 隔屋啸歌声自和,满山风雨梦初回。 华阳真逸元同趣,太白仙人信有才。 贵客焉能辨天籁,哀丝豪竹送莲杯。