和 hé 人 rén 巫 wū 峡 xiá 中 zhōng 望 wàng 十 shí 二 èr 峰 fēng 之 zhī 作 zuò - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
十 shí 二 èr 峰 fēng 横 héng 彩 cǎi 翠 cuì 长 zhǎng , , 含 hán 情 qíng 不 bù 忍 rěn 上 shàng 高 gāo 唐 táng 。 。
朝 zhāo 云 yún 终 zhōng 古 gǔ 疑 yí 神 shén 女 nǚ , , 暮 mù 雨 yǔ 何 hé 年 nián 惑 huò 楚 chǔ 王 wáng 。 。
南 nán 国 guó 荒 huāng 淫 yín 多 duō 梦 mèng 寐 mèi , , 骚 sāo 人 rén 讽 fěng 谏 jiàn 有 yǒu 辞 cí 章 zhāng 。 。
兰 lán 荪 sūn 亦 yì 爱 ài 风 fēng 流 liú 地 dì , , 茎 jīng 叶 yè 青 qīng 青 qīng 不 bù 断 duàn 香 xiāng 。 。
和人巫峡中望十二峰之作。明代。屈大均。十二峰横彩翠长,含情不忍上高唐。 朝云终古疑神女,暮雨何年惑楚王。 南国荒淫多梦寐,骚人讽谏有辞章。 兰荪亦爱风流地,茎叶青青不断香。