和 hé 江 jiāng 亭 tíng 纳 nà 凉 liáng - - 袁 yuán 士 shì 元 yuán
晚 wǎn 来 lái 避 bì 暑 shǔ 水 shuǐ 边 biān 亭 tíng , , 短 duǎn 发 fā 萧 xiāo 萧 xiāo 凉 liáng 思 sī 清 qīng 。 。
笑 xiào 摘 zhāi 藕 ǒu 花 huā 娇 jiāo 欲 yù 语 yǔ , , 细 xì 看 kàn 鸥 ōu 鸟 niǎo 淡 dàn 忘 wàng 情 qíng 。 。
月 yuè 依 yī 檐 yán 转 zhuǎn 窥 kuī 人 rén 近 jìn , , 风 fēng 逐 zhú 潮 cháo 来 lái 拂 fú 面 miàn 轻 qīng 。 。
适 shì 意 yì 不 bù 知 zhī 身 shēn 坐 zuò 久 jiǔ , , 渔 yú 村 cūn 渐 jiàn 见 jiàn 一 yī 灯 dēng 明 míng 。 。
和江亭纳凉。元代。袁士元。晚来避暑水边亭,短发萧萧凉思清。 笑摘藕花娇欲语,细看鸥鸟淡忘情。 月依檐转窥人近,风逐潮来拂面轻。 适意不知身坐久,渔村渐见一灯明。