挽 wǎn 诗 shī - - 陈 chén 普 pǔ
蝇 yíng 头 tóu 蜗 wō 角 jiǎo 总 zǒng 虚 xū 名 míng , , 公 gōng 擅 shàn 儒 rú 林 lín 一 yī 老 lǎo 成 chéng 。 。
四 sì 德 dé 兼 jiān 全 quán 空 kōng 翠 cuì 袖 xiù , , 一 yī 丘 qiū 何 hé 暇 xiá 问 wèn 苍 cāng 生 shēng 。 。
书 shū 窗 chuāng 掩 yǎn 月 yuè 鸡 jī 同 tóng 梦 mèng , , 琴 qín 室 shì 临 lín 溪 xī 鱼 yú 识 shí 声 shēng 。 。
可 kě 惜 xī 哲 zhé 人 rén 今 jīn 已 yǐ 矣 yǐ , , 尚 shàng 存 cún 畏 wèi 敬 jìng 尽 jǐn 堪 kān 刑 xíng 。 。
挽诗。元代。陈普。蝇头蜗角总虚名,公擅儒林一老成。 四德兼全空翠袖,一丘何暇问苍生。 书窗掩月鸡同梦,琴室临溪鱼识声。 可惜哲人今已矣,尚存畏敬尽堪刑。