竹 zhú 轩 xuān 为 wèi 宋 sòng 以 yǐ 临 lín 赋 fù - - 倪 ní 谦 qiān
琅 láng 玕 gān 特 tè 立 lì 绕 rào 茅 máo 檐 yán , , 清 qīng 逼 bī 幽 yōu 怀 huái 称 chēng 养 yǎng 恬 tián 。 。
风 fēng 细 xì 佩 pèi 声 shēng 来 lái 静 jìng 几 jǐ , , 月 yuè 高 gāo 鸾 luán 影 yǐng 落 luò 疏 shū 帘 lián 。 。
碧 bì 窗 chuāng 烟 yān 细 xì 茶 chá 翻 fān 乳 rǔ , , 曲 qū 径 jìng 笞 chī 深 shēn 笋 sǔn 迸 bèng 尖 jiān 。 。
何 hé 日 rì 抱 bào 琴 qín 容 róng 直 zhí 造 zào , , 倚 yǐ 阑 lán 吟 yín 啸 xiào 一 yī 掀 xiān 髯 rán 。 。
竹轩为宋以临赋。明代。倪谦。琅玕特立绕茅檐,清逼幽怀称养恬。 风细佩声来静几,月高鸾影落疏帘。 碧窗烟细茶翻乳,曲径笞深笋迸尖。 何日抱琴容直造,倚阑吟啸一掀髯。