放 fàng 鹤 hè 亭 tíng 其 qí 二 èr - - 胡 hú 俨 yǎn
隐 yǐn 隐 yǐn 青 qīng 山 shān 晓 xiǎo 雾 wù 开 kāi , , 望 wàng 中 zhōng 谁 shuí 谓 wèi 有 yǒu 亭 tíng 台 tái 。 。
山 shān 人 rén 一 yī 去 qù 无 wú 消 xiāo 息 xī , , 空 kōng 想 xiǎng 仙 xiān 翁 wēng 看 kàn 鹤 hè 来 lái 。 。
放鹤亭 其二。明代。胡俨。隐隐青山晓雾开,望中谁谓有亭台。 山人一去无消息,空想仙翁看鹤来。