悲 bēi 青 qīng 坂 bǎn - - 杜 dù 甫 fǔ
我 wǒ 军 jūn 青 qīng 坂 bǎn 在 zài 东 dōng 门 mén , , 天 tiān 寒 hán 饮 yìn 马 mǎ 太 tài 白 bái 窟 kū 。 。
黄 huáng 头 tóu 奚 xī 儿 ér 日 rì 向 xiàng 西 xī , , 数 shù 骑 qí 弯 wān 弓 gōng 敢 gǎn 驰 chí 突 tū 。 。
山 shān 雪 xuě 河 hé 冰 bīng 野 yě 萧 xiāo 瑟 sè , , 青 qīng 是 shì 烽 fēng 烟 yān 白 bái 人 rén 骨 gǔ 。 。
焉 yān 得 dé 附 fù 书 shū 与 yǔ 我 wǒ 军 jūn , , 忍 rěn 待 dài 明 míng 年 nián 莫 mò 仓 cāng 卒 cù 。 。
悲青坂。唐代。杜甫。我军青坂在东门,天寒饮马太白窟。 黄头奚儿日向西,数骑弯弓敢驰突。 山雪河冰野萧瑟,青是烽烟白人骨。 焉得附书与我军,忍待明年莫仓卒。