读 dú 礼 lǐ 感 gǎn 怀 huái - - 徐 xú 熥 tēng
素 sù 车 chē 白 bái 马 mǎ 出 chū 燕 yàn 关 guān , , 风 fēng 急 jí 云 yún 寒 hán 雪 xuě 满 mǎn 山 shān 。 。
当 dāng 日 rì 已 yǐ 拚 pàn 成 chéng 死 sǐ 孝 xiào , , 此 cǐ 身 shēn 何 hé 敢 gǎn 望 wàng 生 shēng 还 huán 。 。
忍 rěn 看 kàn 堂 táng 上 shàng 遗 yí 容 róng 在 zài , , 无 wú 复 fù 花 huā 前 qián 舞 wǔ 袖 xiù 斑 bān 。 。
丹 dān 旐 zhào 翩 piān 翩 piān 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 抚 fǔ 床 chuáng 空 kōng 有 yǒu 泪 lèi 潺 chán 湲 yuán 。 。
读礼感怀。明代。徐熥。素车白马出燕关,风急云寒雪满山。 当日已拚成死孝,此身何敢望生还。 忍看堂上遗容在,无复花前舞袖斑。 丹旐翩翩人不见,抚床空有泪潺湲。