望 wàng - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
霁 jì 色 sè 娇 jiāo 纭 yún 雨 yǔ 忽 hū 争 zhēng , , 飘 piāo 风 fēng 一 yī 息 xī 乱 luàn 江 jiāng 情 qíng 。 。
春 chūn 愁 chóu 欲 yù 老 lǎo 先 xiān 留 liú 媚 mèi , , 日 rì 懒 lǎn 新 xīn 长 zhǎng 却 què 倦 juàn 明 míng 。 。
入 rù 眼 yǎn 初 chū 惊 jīng 天 tiān 地 dì 异 yì , , 怡 yí 神 shén 仍 réng 觉 jué 水 shuǐ 云 yún 清 qīng 。 。
远 yuǎn 山 shān 近 jìn 岸 àn 纷 fēn 相 xiāng 诏 zhào , , 恰 qià 与 yǔ 幽 yōu 怀 huái 不 bù 但 dàn 声 shēng 。 。
望。明代。郭之奇。霁色娇纭雨忽争,飘风一息乱江情。 春愁欲老先留媚,日懒新长却倦明。 入眼初惊天地异,怡神仍觉水云清。 远山近岸纷相诏,恰与幽怀不但声。