空 kōng 山 shān 十 shí 首 shǒu 其 qí 二 èr 山 shān 有 yǒu 松 sōng - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
斯 sī 晨 chén 斯 sī 夕 xī , , 向 xiàng 谷 gǔ 舒 shū 情 qíng 。 。
何 hé 石 shí 堪 kān 语 yǔ , , 有 yǒu 松 sōng 自 zì 鸣 míng 。 。
玄 xuán 霜 shuāng 独 dú 抱 bào , , 景 jǐng 风 fēng 是 shì 迎 yíng 。 。
山 shān 泉 quán 竞 jìng 落 luò , , 海 hǎi 潮 cháo 罢 bà 行 xíng 。 。
我 wǒ 闻 wén 其 qí 远 yuǎn , , 潜 qián 真 zhēn 遗 yí 荣 róng 。 。
悠 yōu 悠 yōu 人 rén 世 shì , , 孰 shú 求 qiú 此 cǐ 声 shēng 。 。
空山十首 其二 山有松。明代。郭之奇。斯晨斯夕,向谷舒情。 何石堪语,有松自鸣。 玄霜独抱,景风是迎。 山泉竞落,海潮罢行。 我闻其远,潜真遗荣。 悠悠人世,孰求此声。