秋 qiū 凉 liáng 闻 wén 寇 kòu - - 陈 chén 锜 qí
来 lái 鸿 hóng 去 qù 燕 yàn 各 gè 分 fēn 飞 fēi , , 翠 cuì 霭 ǎi 浮 fú 空 kòng 白 bái 日 rì 微 wēi 。 。
霜 shuāng 霰 sǎn 渐 jiàn 成 chéng 欺 qī 葛 gé 屦 jù , , 风 fēng 尘 chén 终 zhōng 不 bú 到 dào 荷 hé 衣 yī 。 。
穷 qióng 愁 chóu 亦 yì 有 yǒu 江 jiāng 枫 fēng 咏 yǒng , , 高 gāo 调 diào 谁 shuí 传 chuán 郢 yǐng 雪 xuě 诗 shī 。 。
远 yuǎn 愧 kuì 俊 jùn 游 yóu 成 chéng 老 lǎo 大 dà , , 雁 yàn 行 háng 时 shí 觉 jué 少 shǎo 参 cēn 差 cī 。 。
秋凉闻寇。明代。陈锜。来鸿去燕各分飞,翠霭浮空白日微。 霜霰渐成欺葛屦,风尘终不到荷衣。 穷愁亦有江枫咏,高调谁传郢雪诗。 远愧俊游成老大,雁行时觉少参差。