秋 qiū 钓 diào - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
行 xíng 至 zhì 幽 yōu 溪 xī 清 qīng 见 jiàn 底 dǐ , , 闲 xián 闲 xián 爱 ài 下 xià 一 yī 条 tiáo 丝 sī 。 。
湍 tuān 中 zhōng 白 bái 小 xiǎo 游 yóu 无 wú 恙 yàng , , 石 shí 上 shàng 红 hóng 衫 shān 坐 zuò 独 dú 危 wēi 。 。
鹭 lù 立 lì 并 bìng 将 jiāng 人 rén 影 yǐng 照 zhào , , 叶 yè 浮 fú 空 kōng 有 yǒu 水 shuǐ 纹 wén 知 zhī 。 。
悠 yōu 然 rán 网 wǎng 罟 gǔ 前 qián 时 shí 世 shì , , 久 jiǔ 厌 yàn 荤 hūn 腥 xīng 伴 bàn 老 lǎo 师 shī 。 。
秋钓。明代。陈子升。行至幽溪清见底,闲闲爱下一条丝。 湍中白小游无恙,石上红衫坐独危。 鹭立并将人影照,叶浮空有水纹知。 悠然网罟前时世,久厌荤腥伴老师。