春 chūn 游 yóu 和 hé 施 shī 处 chǔ 士 shì 韵 yùn - - 区 qū 元 yuán 晋 jìn
会 huì 惜 xī 芳 fāng 菲 fēi 步 bù 出 chū 津 jīn , , 芙 fú 蓉 róng 扶 fú 我 wǒ 远 yuǎn 寻 xún 春 chūn 。 。
红 hóng 随 suí 流 liú 水 shuǐ 桃 táo 浮 fú 涧 jiàn , , 绿 lǜ 暗 àn 长 cháng 亭 tíng 柳 liǔ 袭 xí 人 rén 。 。
日 rì 灸 jiǔ 幽 yōu 花 huā 林 lín 绽 zhàn 锦 jǐn , , 潮 cháo 回 huí 洲 zhōu 渚 zhǔ 岛 dǎo 生 shēng 云 yún 。 。
乾 qián 坤 kūn 何 hé 限 xiàn 融 róng 和 hé 趣 qù , , 前 qián 者 zhě 歌 gē 传 chuán 后 hòu 者 zhě 闻 wén 。 。
春游和施处士韵。明代。区元晋。会惜芳菲步出津,芙蓉扶我远寻春。 红随流水桃浮涧,绿暗长亭柳袭人。 日灸幽花林绽锦,潮回洲渚岛生云。 乾坤何限融和趣,前者歌传后者闻。