春 chūn 分 fēn 日 rì 大 dà 风 fēng - - 陆 lù 深 shēn
九 jiǔ 十 shí 日 rì 春 chūn 分 fēn 一 yī 半 bàn , , 四 sì 千 qiān 里 lǐ 路 lù 长 cháng 风 fēng 沙 shā 。 。
寒 hán 衣 yī 欲 yù 变 biàn 难 nán 为 wéi 客 kè , , 晓 xiǎo 梦 mèng 无 wú 凭 píng 数 shù 到 dào 家 jiā 。 。
关 guān 塞 sài 每 měi 怜 lián 新 xīn 过 guò 雁 yàn , , 山 shān 城 chéng 深 shēn 护 hù 未 wèi 开 kāi 花 huā 。 。
向 xiàng 阳 yáng 剩 shèng 有 yǒu 闲 xián 庭 tíng 院 yuàn , , 满 mǎn 意 yì 东 dōng 来 lái 吹 chuī 帐 zhàng 纱 shā 。 。
春分日大风。明代。陆深。九十日春分一半,四千里路长风沙。 寒衣欲变难为客,晓梦无凭数到家。 关塞每怜新过雁,山城深护未开花。 向阳剩有闲庭院,满意东来吹帐纱。