同 tóng 王 wáng 必 bì 渐 jiàn 言 yán 怀 huái - - 康 kāng 从 cóng 理 lǐ
江 jiāng 头 tóu 木 mù 落 luò 雁 yàn 初 chū 飞 fēi , , 客 kè 子 zi 伤 shāng 心 xīn 赋 fù 授 shòu 衣 yī 。 。
乡 xiāng 梦 mèng 不 bù 缘 yuán 千 qiān 里 lǐ 隔 gé , , 浪 làng 游 yóu 空 kōng 说 shuō 半 bàn 生 shēng 非 fēi 。 。
云 yún 山 shān 是 shì 处 chù 堪 kān 招 zhāo 隐 yǐn , , 尘 chén 海 hǎi 何 hé 年 nián 可 kě 息 xī 机 jī 。 。
漫 màn 向 xiàng 天 tiān 涯 yá 愁 chóu 极 jí 目 mù , , 幽 yōu 怀 huái 已 yǐ 负 fù 北 běi 山 shān 薇 wēi 。 。
同王必渐言怀。明代。康从理。江头木落雁初飞,客子伤心赋授衣。 乡梦不缘千里隔,浪游空说半生非。 云山是处堪招隐,尘海何年可息机。 漫向天涯愁极目,幽怀已负北山薇。