挽 wǎn 人 rén 母 mǔ 亡 wáng - - 张 zhāng 宁 níng
萱 xuān 亲 qīn 不 bù 可 kě 见 jiàn , , 令 lìng 子 zǐ 竟 jìng 何 hé 依 yī 。 。
落 luò 日 rì 啼 tí 乌 wū 鸟 niǎo , , 晨 chén 风 fēng 动 dòng 彩 cǎi 衣 yī 。 。
伤 shāng 心 xīn 看 kàn 陇 lǒng 树 shù , , 清 qīng 梦 mèng 引 yǐn 慈 cí 闱 wéi 。 。
为 wèi 问 wèn 王 wáng 孙 sūn 贾 jiǎ , , 谁 shuí 应 yīng 望 wàng 汝 rǔ 归 guī 。 。
挽人母亡。明代。张宁。萱亲不可见,令子竟何依。 落日啼乌鸟,晨风动彩衣。 伤心看陇树,清梦引慈闱。 为问王孙贾,谁应望汝归。