晓 xiǎo 起 qǐ 再 zài 赋 fù - - 玄 xuán 烨 yè
胜 shèng 地 dì 堪 kān 修 xiū 禊 xì , , 斯 sī 亭 tíng 乃 nǎi 得 dé 名 míng 。 。
颇 pō 饶 ráo 松 sōng 竹 zhú 趣 qù , , 无 wú 待 dài 管 guǎn 弦 xián 声 shēng 。 。
一 yī 水 shuǐ 涵 hán 天 tiān 象 xiàng , , 三 sān 阳 yáng 畅 chàng 物 wù 情 qíng 。 。
政 zhèng 馀 yú 耽 dān 静 jìng 赏 shǎng , , 吟 yín 罢 bà 听 tīng 流 liú 莺 yīng 。 。
晓起再赋。清代。玄烨。胜地堪修禊,斯亭乃得名。 颇饶松竹趣,无待管弦声。 一水涵天象,三阳畅物情。 政馀耽静赏,吟罢听流莺。