闻 wén 董 dǒng 孟 mèng 起 qǐ 副 fù 枢 shū 乃 nǎi 弟 dì 鄂 è 霄 xiāo 院 yuàn 判 pàn 凶 xiōng 讣 fù 哭 kū 之 zhī 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 翥 zhù
天 tiān 狗 gǒu 忽 hū 堕 duò 地 dì , , 兵 bīng 生 shēng 牙 yá 帐 zhàng 中 zhōng 。 。
宁 níng 为 wèi 仗 zhàng 剑 jiàn 死 sǐ , , 不 bù 作 zuò 倒 dǎo 戈 gē 攻 gōng 。 。
故 gù 国 guó 魂 hún 归 guī 黑 hēi , , 平 píng 原 yuán 血 xuè 溅 jiàn 红 hóng 。 。
惊 jīng 心 xīn 激 jī 此 cǐ 变 biàn , , 谁 shuí 为 wèi 责 zé 元 yuán 戎 róng 。 。
闻董孟起副枢乃弟鄂霄院判凶讣哭之二首。元代。张翥。天狗忽堕地,兵生牙帐中。 宁为仗剑死,不作倒戈攻。 故国魂归黑,平原血溅红。 惊心激此变,谁为责元戎。