除 chú 夕 xī 次 cì 高 gāo 屋 wū 山 shān - - 张 zhāng 时 shí 彻 chè
天 tiān 涯 yá 愁 chóu 病 bìng 总 zǒng 难 nán 除 chú , , 况 kuàng 复 fù 残 cán 年 nián 忆 yì 故 gù 庐 lú 。 。
到 dào 处 chù 风 fēng 尘 chén 还 hái 极 jí 目 mù , , 由 yóu 来 lái 泉 quán 石 shí 可 kě 安 ān 居 jū 。 。
三 sān 巴 bā 未 wèi 布 bù 平 píng 戎 róng 檄 xí , , 四 sì 海 hǎi 空 kōng 闻 wén 献 xiàn 瑞 ruì 书 shū 。 。
坐 zuò 对 duì 寒 hán 灯 dēng 不 bù 成 chéng 寐 mèi , , 呼 hū 童 tóng 数 shù 问 wèn 夜 yè 何 hé 如 rú 。 。
除夕次高屋山。明代。张时彻。天涯愁病总难除,况复残年忆故庐。 到处风尘还极目,由来泉石可安居。 三巴未布平戎檄,四海空闻献瑞书。 坐对寒灯不成寐,呼童数问夜何如。