汤 tāng 山 shān - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
落 luò 木 mù 风 fēng 高 gāo 海 hǎi 气 qì 清 qīng , , 林 lín 僧 sēng 送 sòng 客 kè 少 shào 将 jiàng 迎 yíng 。 。
坐 zuò 深 shēn 澹 dàn 雾 wù 衣 yī 前 qián 出 chū , , 茶 chá 罢 bà 寒 hán 潮 cháo 竹 zhú 外 wài 鸣 míng 。 。
衰 shuāi 草 cǎo 乱 luàn 山 shān 馀 yú 战 zhàn 垒 lěi , , 夕 xī 阳 yáng 千 qiān 里 lǐ 见 jiàn 荒 huāng 城 chéng 。 。
天 tiān 涯 yá 无 wú 限 xiàn 伤 shāng 秋 qiū 色 sè , , 已 yǐ 分 fēn 渔 yú 樵 qiáo 过 guò 此 cǐ 生 shēng 。 。
汤山。明代。彭孙贻。落木风高海气清,林僧送客少将迎。 坐深澹雾衣前出,茶罢寒潮竹外鸣。 衰草乱山馀战垒,夕阳千里见荒城。 天涯无限伤秋色,已分渔樵过此生。