留 liú 题 tí 听 tīng 松 sōng 庵 ān 次 cì 廷 tíng 韶 sháo 韵 yùn - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
一 yī 庵 ān 门 mén 对 duì 老 lǎo 松 sōng 开 kāi , , 镇 zhèn 日 rì 风 fēng 传 chuán 万 wàn 壑 hè 哀 āi 。 。
古 gǔ 井 jǐng 暗 àn 泉 quán 寒 hán 泻 xiè 玉 yù , , 长 cháng 廊 láng 阴 yīn 雨 yǔ 滑 huá 生 shēng 苔 tái 。 。
钟 zhōng 声 shēng 忽 hū 自 zì 山 shān 中 zhōng 出 chū , , 人 rén 影 yǐng 遥 yáo 从 cóng 树 shù 杪 miǎo 来 lái 。 。
未 wèi 濯 zhuó 尘 chén 缨 yīng 还 hái 自 zì 笑 xiào , , 篱 lí 根 gēn 苍 cāng 犬 quǎn 合 hé 惊 jīng 猜 cāi 。 。
留题听松庵次廷韶韵。明代。程敏政。一庵门对老松开,镇日风传万壑哀。 古井暗泉寒泻玉,长廊阴雨滑生苔。 钟声忽自山中出,人影遥从树杪来。 未濯尘缨还自笑,篱根苍犬合惊猜。