采 cǎi 药 yào 径 jìng , , 为 wèi 方 fāng 德 dé 远 yuǎn 医 yī 士 shì 赋 fù - - 张 zhāng 昱 yù
药 yào 径 jìng 香 xiāng 风 fēng 作 zuò 阵 zhèn 来 lái , , 日 rì 扶 fú 长 zhǎng 钁 jué 为 wèi 徘 pái 徊 huái 。 。
绿 lǜ 怜 lián 地 dì 锦 jǐn 经 jīng 春 chūn 在 zài , , 红 hóng 觉 jué 山 shān 丹 dān 冒 mào 雨 yǔ 开 kāi 。 。
本 běn 草 cǎo 有 yǒu 名 míng 俱 jù 用 yòng 识 shí , , 仙 xiān 岩 yán 可 kě 采 cǎi 不 bù 须 xū 栽 zāi 。 。
寻 xún 常 cháng 踏 tà 破 pò 苍 cāng 苔 tái 处 chù , , 多 duō 是 shì 门 mén 生 shēng 种 zhǒng 杏 xìng 回 huí 。 。
采药径,为方德远医士赋。元代。张昱。药径香风作阵来,日扶长钁为徘徊。 绿怜地锦经春在,红觉山丹冒雨开。 本草有名俱用识,仙岩可采不须栽。 寻常踏破苍苔处,多是门生种杏回。