十 shí 二 èr 月 yuè , , 白 bái 牡 mǔ 丹 dān 为 wèi 吕 lǚ 经 jīng 历 lì 赋 fù - - 张 zhāng 昱 yù
濠 háo 泗 sì 蒙 méng 恩 ēn 得 dé 放 fàng 回 huí , , 牡 mǔ 丹 dān 犹 yóu 寄 jì 旧 jiù 亭 tíng 台 tái 。 。
忽 hū 惊 jīng 花 huā 向 xiàng 腊 là 前 qián 发 fā , , 却 què 是 shì 春 chūn 从 cóng 天 tiān 上 shàng 来 lái 。 。
欢 huān 动 dòng 山 shān 城 chéng 传 chuán 好 hǎo 语 yǔ , , 兆 zhào 徵 zhēng 幕 mù 府 fǔ 得 dé 良 liáng 才 cái 。 。
灵 líng 根 gēn 自 zì 是 shì 南 nán 方 fāng 种 zhǒng , , 只 zhǐ 合 hé 移 yí 归 guī 上 shàng 苑 yuàn 栽 zāi 。 。
十二月,白牡丹为吕经历赋。元代。张昱。濠泗蒙恩得放回,牡丹犹寄旧亭台。 忽惊花向腊前发,却是春从天上来。 欢动山城传好语,兆徵幕府得良才。 灵根自是南方种,只合移归上苑栽。