次 cì 韵 yùn 寄 jì 子 zǐ 柔 róu 兄 xiōng 兼 jiān 柬 jiǎn 所 suǒ 亲 qīn - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
东 dōng 林 lín 还 hái 往 wǎng 近 jìn 如 rú 何 hé , , 客 kè 里 lǐ 春 chūn 寒 hán 忽 hū 忽 hū 过 guò 。 。
望 wàng 远 yuǎn 不 bù 堪 kān 芳 fāng 草 cǎo 遍 biàn , , 开 kāi 书 shū 应 yìng 对 duì 落 luò 花 huā 多 duō 。 。
天 tiān 边 biān 帆 fān 影 yǐng 扬 yáng 州 zhōu 路 lù , , 雪 xuě 后 hòu 江 jiāng 声 shēng 滟 yàn 滪 yù 波 bō 。 。
为 wèi 报 bào 心 xīn 情 qíng 萧 xiāo 飒 sà 尽 jǐn , , 相 xiāng 逢 féng 无 wú 复 fù 旧 jiù 悲 bēi 歌 gē 。 。
次韵寄子柔兄兼柬所亲。明代。程嘉燧。东林还往近如何,客里春寒忽忽过。 望远不堪芳草遍,开书应对落花多。 天边帆影扬州路,雪后江声滟滪波。 为报心情萧飒尽,相逢无复旧悲歌。