苦 kǔ 雨 yǔ 和 hé 缓 huǎn 斋 zhāi - - 黄 huáng 衷 zhōng
钟 zhōng 鼓 gǔ 声 shēng 微 wēi 不 bù 报 bào 晴 qíng , , 坐 zuò 知 zhī 江 jiāng 涨 zhǎng 夜 yè 还 hái 生 shēng 。 。
看 kàn 云 yún 都 dōu 是 shì 因 yīn 风 fēng 起 qǐ , , 占 zhàn 毕 bì 应 yīng 嫌 xián 背 bèi 月 yuè 行 xíng 。 。
厌 yàn 胜 shèng 玄 xuán 庭 tíng 闻 wén 水 shuǐ 咒 zhòu , , 忍 rěn 嘉 jiā 牟 móu 陇 lǒng 切 qiè 农 nóng 惊 jīng 。 。
城 chéng 阴 yīn 欲 yù 捣 dǎo 虞 yú 山 shān 庙 miào , , 可 kě 是 shì 词 cí 衡 héng 怯 qiè 柳 liǔ 争 zhēng 。 。
苦雨和缓斋。明代。黄衷。钟鼓声微不报晴,坐知江涨夜还生。 看云都是因风起,占毕应嫌背月行。 厌胜玄庭闻水咒,忍嘉牟陇切农惊。 城阴欲捣虞山庙,可是词衡怯柳争。