食 shí 红 hóng 梅 méi - - 黄 huáng 衷 zhōng
错 cuò 落 luò 青 qīng 林 lín 摘 zhāi 火 huǒ 珠 zhū , , 牙 yá 根 gēn 滋 zī 味 wèi 厌 yàn 甘 gān 腴 yú 。 。
瓦 wǎ 盆 pén 可 kě 共 gòng 无 wú 朱 zhū 老 lǎo , , 付 fù 与 yǔ 寒 hán 山 shān 返 fǎn 哺 bǔ 乌 wū 。 。
食红梅。明代。黄衷。错落青林摘火珠,牙根滋味厌甘腴。 瓦盆可共无朱老,付与寒山返哺乌。