游 yóu 静 jìng 慈 cí 寺 sì 分 fēn 韵 yùn 得 dé 冬 dōng 字 zì - - 邓 dèng 林 lín
客 kè 况 kuàng 萧 xiāo 条 tiáo 逼 bī 暮 mù 冬 dōng , , 远 yuǎn 寻 xún 方 fāng 外 wài 散 sàn 尘 chén 踪 zōng 。 。
路 lù 从 cóng 西 xī 子 zǐ 湖 hú 头 tóu 入 rù , , 人 rén 在 zài 香 xiāng 山 shān 寺 sì 里 lǐ 逢 féng 。 。
看 kàn 到 dào 梅 méi 花 huā 吟 yín 正 zhèng 苦 kǔ , , 沽 gū 来 lái 竹 zhú 叶 yè 味 wèi 偏 piān 浓 nóng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 旧 jiù 是 shì 斯 sī 文 wén 友 yǒu , , 嬴 yíng 得 dé 相 xiāng 过 guò 不 bù 厌 yàn 重 zhòng 。 。
游静慈寺分韵得冬字。明代。邓林。客况萧条逼暮冬,远寻方外散尘踪。 路从西子湖头入,人在香山寺里逢。 看到梅花吟正苦,沽来竹叶味偏浓。 老僧旧是斯文友,嬴得相过不厌重。