送 sòng 人 rén 东 dōng 游 yóu - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
荒 huāng 戍 shù 落 luò 黄 huáng 叶 yè , , 浩 hào 然 rán 离 lí 故 gù 关 guān 。 。
高 gāo 风 fēng 汉 hàn 阳 yáng 渡 dù , , 初 chū 日 rì 郢 yǐng 门 mén 山 shān 。 。
江 jiāng 上 shàng 几 jǐ 人 rén 在 zài , , 天 tiān 涯 yá 孤 gū 棹 zhào 还 hái 。 。
何 hé 当 dāng 重 zhòng 相 xiāng 见 jiàn , , 樽 zūn 酒 jiǔ 慰 wèi 离 lí 颜 yán 。 。
送人东游。唐代。温庭筠。荒戍落黄叶,浩然离故关。 高风汉阳渡,初日郢门山。 江上几人在,天涯孤棹还。 何当重相见,樽酒慰离颜。