哭 kū 陈 chén 茂 mào 卿 qīng - - 黄 huáng 溍 jìn
多 duō 病 bìng 文 wén 园 yuán 鬓 bìn 未 wèi 霜 shuāng , , 可 kě 人 rén 风 fēng 味 wèi 故 gù 难 nán 忘 wàng 。 。
岂 qǐ 期 qī 夜 yè 壑 hè 舟 zhōu 无 wú 定 dìng , , 竟 jìng 使 shǐ 春 chūn 天 tiān 草 cǎo 不 bù 芳 fāng 。 。
卖 mài 药 yào 几 jǐ 时 shí 来 lái 海 hǎi 上 shàng , , 遗 yí 文 wén 须 xū 我 wǒ 访 fǎng 襄 xiāng 阳 yáng 。 。
谁 shuí 怜 lián 后 hòu 死 sǐ 仍 réng 漂 piāo 泊 bó , , 云 yún 白 bái 山 shān 青 qīng 自 zì 故 gù 乡 xiāng 。 。
哭陈茂卿。元代。黄溍。多病文园鬓未霜,可人风味故难忘。 岂期夜壑舟无定,竟使春天草不芳。 卖药几时来海上,遗文须我访襄阳。 谁怜后死仍漂泊,云白山青自故乡。