题 tí 松 sōng 声 shēng 楼 lóu - - 黄 huáng 溍 jìn
长 cháng 松 sōng 四 sì 檐 yán 间 jiān , , 落 luò 落 luò 无 wú 与 yǔ 伍 wǔ 。 。
天 tiān 清 qīng 啸 xiào 歌 gē 发 fā , , 肯 kěn 作 zuò 儿 ér 女 nǚ 语 yǔ 。 。
道 dào 人 rén 有 yǒu 真 zhēn 听 tīng , , 无 wú 迎 yíng 亦 yì 无 wú 拒 jù 。 。
尚 shàng 不 bù 知 zhī 有 yǒu 耳 ěr , , 况 kuàng 觅 mì 声 shēng 处 chù 所 suǒ 。 。
起 qǐ 视 shì 南 nán 山 shān 高 gāo , , 明 míng 月 yuè 在 zài 庭 tíng 户 hù 。 。
应 yīng 念 niàn 朝 cháo 市 shì 人 rén , , 闻 wén 鸡 jī 走 zǒu 风 fēng 雨 yǔ 。 。
题松声楼。元代。黄溍。长松四檐间,落落无与伍。 天清啸歌发,肯作儿女语。 道人有真听,无迎亦无拒。 尚不知有耳,况觅声处所。 起视南山高,明月在庭户。 应念朝市人,闻鸡走风雨。